Bài viết của Việt Hải người sáng lập ra nhóm Hướng Việt // Words from Việt Hải, Founder of Hướng Việt group

hôm nay làm việc về đến nhà, căn nhà sao trống vắng lạ

nhớ tiếng cười của cô Ngọc Dung, thật giòn, thật vui tai

nhớ giọng ca của cô Thúy Hoan

nhớ bước đi nhẹ nhẹ của cô Phương Oanh bất thình lình chụp hình lúc mọi người không để ý…

nhớ thầy Đời trầm ngâm ít nói, nhưng mỗi câu nói của thầy là một triết lý sâu xa “chưa từng bao giờ ngày nào cũng ăn bánh ướt triền miên như vậy” 🙂

nhớ người anh, người bạn David, lúc nào cũng sát cánh Việt Hải giúp cho Hướng Việt, chạy tới chạy lui khiêng vác đồ đạc cho mọi người

nhớ chị Nguyệt Thanh lúc nào cũng cuộn tròn trên sofa ngâm nga các bài nhạc cổ

nhớ nhiều là chị Diệu Trinh chí choé với V. Hải làm cho V. Hải cười toe cả ngày… nhớ chị quá đi

nhớ nhiều những kỷ niệm quây quần bên các thầy ca hát thâu đêm

nhớ rượu chanh mà chị Vân Ánh pha … lần đầu tiên trong đời Việt Hải uống một muỗng cà phê rượu đấy nhé

nhớ sư phụ Kim Uyên nhỏ xíu lùn sủn chạy tới chạy lui giành hát với Việt Hải, rồi ngày cuối cùng tặng người ta một tấm hình thật la` “khắc khoải”

nhớ tiếng đàn chú Đức Thành và Cô Nguyệt Lan…  tiếc ghê là bận quá không được học hỏi thêm từ chú Đưc Thành về nhạc Chèo

nhớ ơi là nhớ chị Yến ăn hiếp Việt Hải suốt trong các ngày đại hội… nhưng tha chị đó, vì chị Yến đã cho Việt Hải một bài thuyết trình thật đặc sắc 🙂

nhớ luôn cả đám học trò Hướng Việt sáng nào cũng lào xào làm cho thầy không ngủ nướng được…

thương nhiều công sức của mọi người đã đóng góp cho đại hội

thương nhiều chị Liễu và Thím Tỷ dầu bận rộn lắm cũng phải đưa đón mọi người từ phi trường

thương nhiều các học trò Hồng Hà, chị Huyền, Etsuko, Xuân Loan, Ngọc, Quí, Stephanie, Trinh, v.v. lo trong lo ngoài cho đại hội

thương nhiều nhất là anh chị Đa Loan bận rội hằng trăm công việc mà Việt Hải giao phó, đến giờ cũng còn chưa xong…  Vì anh chị mà em mới gồng mình tổ chức chương trình này, cũng vì có sự động viên và sự thương mến của anh chị mà em mới duy trì Hướng Việt đến ngày nay.  Anh chị chỉ biết trao ra mà không bao giờ nghĩ đến nhận…  Em cảm động nhiều cho những tình cảm mà anh chị dành cho em

Tội nghiệp nhất là ba mẹ Việt Hải phải giúp nấu ăn cho mọi người trong 3 ngày đại hội, những ngày Việt Hải không làm việc, ba mẹ cũng phải túc trực nghe điện thoại phòng mạch giùm… V. Hải hơi ân hận là không có thời gian chạy ra ngoài sau chương trình chụp hình cùng ba mẹ

Tội nghiệp Nga phải khiêng các quà tặng cho quý thầy và các nhóm nhạc từ Việt Nam sang, tội nghiệp hơn là vì chạy tới lui lo cho mọi người mà sau chương trình chân em bị sưng không đi được

Tội nghiệp chi Mai, chi Xuân Nga và các người ban vì Hải mà phải ở trong bếp suốt ngày nấu ăn

Tội nghiệp chị Phi Thuyền và em Tin (Duy) phải làm việc lu bù trên sân khấu không nghĩ

Tội nghiệp em Long, không phải là thành viên của Hướng Việt cũng phải bận rộn luôn trên phòng âm thanh suốt mấy ngày trời

tội nghiệp anh Trí và tuần báo Người Việt Ngày Nay trong mấy tháng nay phải bận rộn quảng cáo giúp cho chương trình được thành công

Tội nghiệp anh bạn Gary, anh Michael Vo, chú Vinh, và bé Ty lo cho sân khấu mà quên cả ăn uống

Tội nghiệp nhất vẫn là chị Ngọc Anh, dầu có chuyện buồn vẫn cố gắng hoàn tất công việc mà Việt Hải giao phó không hề than vãn…  hugs chị nhé..

nhiều nhiều lắm, bao nhiêu người khác, phụ huynh, tình nguyện viên, các thành viên tham dự đại hội, v.v đã bỏ công sức cho Đại hội mà Việt Hải chưa nêu tên.

Vì các vị mà Việt Hải có thể

yêu hơn tiếng đàn Tranh và các nhạc cụ dân tộc V.N

yêu hơn những làn điệu dân ca của quê mình

yêu hơn cuộc sống đầy chân tình và các bạn đã dành cho Việt Hải và nền quốc nhạc…

xin tri ân cùng tất cả

(mắt cũng hơi rưng rưng rồi, cho Việt Hải xin ngưng nhé….  )

This entry was posted in Bài viết. Bookmark the permalink.